Thousand Sunny
Chào mừng bạn đến với diễn đàn 1000Sunny.net ♥️ diễn đàn dành cho tất cả những ai yêu mến One Piece.

Hãy đăng ký làm thành viên để xem diễn đàn và sử dụng đủ các chức năng được tốt nhất mà không bị các loại quảng cáo.

Việc đăng ký rất nhanh chóng ~♪ vậy nên hãy click đăng ký nha *shishishi*
Thousand Sunny
Chào mừng bạn đến với diễn đàn 1000Sunny.net ♥️ diễn đàn dành cho tất cả những ai yêu mến One Piece.

Hãy đăng ký làm thành viên để xem diễn đàn và sử dụng đủ các chức năng được tốt nhất mà không bị các loại quảng cáo.

Việc đăng ký rất nhanh chóng ~♪ vậy nên hãy click đăng ký nha *shishishi*
Tin tức One Piece
Hướng dẫn về diễn đàn 1000sunny
Đăng Nhập

Quên mật khẩu


[Fic sưu tầm] Cuộc chia tay của băng hải tặc Jolly Roger.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down

  • Trả lời chủ đề này

[Fic sưu tầm]  Cuộc chia tay của băng hải tặc Jolly Roger. Empty [Fic sưu tầm] Cuộc chia tay của băng hải tặc Jolly Roger.

Bài gửi by Jun 18/3/2016, 11:27 am

"Fic này không do mình viết, là mình sưu tầm lại của một người bạn cũ, mình đã xin phép và được đăng"
- Các nhân vật không thuộc quyền sở hữu của người viết mà thuộc về Oda và One Piece.
- Thể loại: Không rõ
- Rate: G.
- Tóm tắt: Câu truyện nói về cuộc gặp gỡ cuối cùng của các thành viên băng Vua Hải Tặc, Roger nói với Ray về tình trạng bệnh của mình và cho rằng mình sống không bao lâu nữa....

Nội dung:
25 năm trước... (tính luôn timeskip)

Một nhóm hải tặc đang ngồi vây quanh bếp lửa.

-Này Roger-san, có thật là chúng ta sẽ chia tay tại đây không ?- giọng nói buồn bã của 1 thằng nhóc đội mũ rơm cất lên.

-Chúng tôi sẽ buồn lắm đấy Roger-san - một thằng nhóc mũi đỏ to tròn nói tiếp.

-Haha, ta đã thấy giới hạn của bản thân mình rồi mấy nhóc ạ. Những gì cần biết chúng ta cũng đã khám phá ra hết rồi. Chỉ tiếc là.... *Giọng của Roger trầm lại*...

-Sao ạ? -Shanks và Buggy đồng thanh.

-Không ai tin hải tặc như chúng ta chứ sao ... Hahaha.. Roger cười lớn.

-Vậy chẳng lẽ thuyền trưởng phải ôm bí mật đó suốt đời sao? Nhưng mà tại sao lúc đó ngài không cho tôi và Buggy đi theo ngài vào Raftel. -Shanks hỏi một cách tinh tường.

-Hahaha bây giờ chưa phải lúc đâu nhóc ạ. Đời nhóc còn dài, hãy cứ từ từ mà trải nghiệm nó. Đường đến Raftel không biết có gì trong đó, mang theo hai đứa sẽ rất nguy hiểm. Các ngươi là hải tặc tập sự, không cần phải liều mạng theo chúng ta đâu.

-Vậy mọi người tìm được gì ở Raftel, còn lịch sử trống. Nó có gì đặc biệt mà thuyền trưởng lại đọc nó vậy ? -Buggy hỏi một cách ngây thơ.

-Nó bao gồm ý chí của “D”. -Roger vừa nói vừa cười một cách hồ hởi.

- “D” ?

-Nhóc vẫn còn nhỏ quá Buggy, haha, khi nào lớn lên hãy nhìn đời bằng chính mắt của mình. Cháu sẽ hiểu những gì bọn ta nói.

-RayLeigh, chắc đây là lần cuối cậu dạy dỗ chúng nó nhỉ- Crocus buồn bã.

-Có lẽ là vậy - *cười mỉm* Một chút nước ứa ra trên khóe mắt RayLeigh.

-Này sao thế, dù chúng ta có chia tay thì chúng ta vẫn mãi là đồng đội của nhau. Đêm nay đừng nghĩ đến gì cả. Chỉ nâng li thôi.-Scopper Gaban và những thuyền viên khác lên tiếng, ai cũng gắng gượng, kiềm nén cảm xúc của mình.

-Thôi đừng buồn nữa, nâng li nào, chúng ta đã khuấy đảo thế giới này. Cũng đến lúc nghỉ ngơi thôi. Hahaha. Roger khích lệ mọi người.

-Cụng ly nào.... !!!!!!

Cốp..... Tiếng ly va vào nhau, tiếng hò hét, nhảy múa như thường ngày lại tiếp diễn. Cảm giác buồn bã đã được họ xua tan đi bằng thói quen tiệc tùng của mình. Buggy và Skanks nhảy nhót bên bếp lửa. Cũng không còn ai quan tâm đêm nay là đêm cuối họ được ở bên nhau.

Đến khuya, màn sương lạnh rơi xuống, tiệc tùng cũng đã kết thúc. Ai cũng chìm vào giấc ngủ say. Shanks gác chân lên mặt Buggy mà ngủ. Đêm nào cũng vậy. Tật xấu của Shanks không thể nào khắc phục được. Bên bếp lửa vị thuyền trưởng vĩ đại của họ vẫn ngồi đó, nhìn từng đồng đội của mình.

-Anh khóc sao.-Roger.

-Ồ RayLeigh đó à ? Chưa ngủ sao ? Tôi có khóc đâu.

-Đồng đội, bạn bè, anh em bao nhiêu năm rồi. Làm sao tôi không hiểu tính anh được chứ Roger. Nói rồi RayLeigh ngồi xuống bên cạnh Roger.

-Ngốc quá, làm sao tôi có thể khóc được. Cuộc vui nào cũng có lúc tàn mà. Huống hồ chúng ta cũng đã lớn rồi. Hahaha.

Nhỏ thôi... Để cho họ ngủ... Ừm thì cho là vậy. Thôi bỏ đi. Mới đây mà nhanh quá nhỉ Roger !!!

-Này RayLeigh có muốn khuynh đảo thế giới này cùng tôi không- hình ảnh ngày đầu gặp gỡ hiện ra trong đầu RayLeigh.

-Hahaha. Cậu vẫn còn nhớ sao? Nếu không có cậu chắc tôi cũng đã chết nhiều lần rồi đấy nhỉ.

-Anh cũng đã cứu tôi mà Roger... Cười.

Nói rồi Roger đứng dậy đi đến bên thùng rượu còn uống dở lúc tàn tiệc. Ông rót đầy 2 chai rồi đưa RayLeigh 1 chai.

-Uống lần cuối không RayLeigh ?

-Làm sao tôi có thể từ chối được chứ. Chắc là lần cuối thật rồi. Nhưng mà bệnh của anh sao rồi. Uống nhiều cũng không tốt đâu nhé.

-Không lâu nữa đâu Ray à...!!!
-Ý anh là sao?- Mặt RayLeigh hiện rõ sự ngạc nhiên.

-Crocus đã nói với bệnh tình này thì tôi sống không hơn được 1 năm nữa.

-Thật vậy à ... !!! *thở dài*

-Bỏ qua chuyện đó đi, có muốn đi dạo dọc bờ biển không RayLeigh?

-Ra biển sao? *cười buồn*

-Ừ thì ra biển. Hahaha.

Hai người ra đến bờ biển, tàu Oro Jackson đang được neo tại đây.

-Roger à, mọi người ai cũng đồng ý giao con tàu này cho anh. Dù gì anh cũng là chủ nhân của con tàu này. Anh có dự tính sẽ đi đâu chưa ?

-Tôi à? Tôi định sẽ về vùng biển quê hương mình.

-Thị trấn Logue sao? - RayLeigh đoán.

-Ừm tôi sinh ra ở đó mà. Tôi cũng sẽ chia tay con tàu này. Nó là của chung. Tôi sẽ không sử dụng nó 1 mình đâu.

-Vậy sao? Dù sao thì nó cũng là của Tom đóng cho chúng ta mà. Chúng ta sẽ gửi nó cho Tom nhé.-RayLeigh đề nghị.

-Ý anh là chúng ta sẽ hỏa thêu nó... Cũng được thôi chắc Tom sẽ vui lắm. Ông ta vẫn mong con tàu của mình đi khắp thế giới mà.

-RayLeigh : Chúng ta đã đi hết rồi đấy thôi, nhiều kỉ niệm quá. Nếu anh có gặp lão, nói với lão rằng tôi rất nhớ lão nhé.

-Tom ơi... Lão nhìn thấy không? Bọn tôi đã đi và hoàn thành ước nguyện của ông rồi này...!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Roger hướng ra biển và hét to.

Những con sóng dữ vang lên như đáp trả lại lời nói của Roger. Một bầu không khí buồn tái hiện, sóng biển vẫn cứ đập. Cả 2 người nghĩ về lần đầu gặp gỡ, đến cuộc chia tay ngày mai. Không ai nói với ai câu nào. Cả hai cứ thế nhìn ra biển. Chợt...

-Ư.... Roger gục đầu trông có vẻ đau đớn.

-Sao thế ? Bệnh của anh lại tái phát cơn đau nữa à.

Không, nỗi đau đó tôi đã quá quen rồi... Nỗi đau thể xác bây giờ không còn nghĩa lí gì nữa cả. *đưa tay chỉ vào ngực, nước mắt chảy ròng, mếu máo khóc*

-Tôi đau ở chỗ này.

-Vậy sao? Nước mắt RayLeigh cũng tuôn ra không ngừng, nhưng ông không khóc to như Roger. Chỉ cắn môi để mặc nước mắt cứ tuôn ào ạt.

Một lúc sau hai người không nói gì nữa cả. Họ lên tàu Oro Jackson nằm ngủ lần cuối cùng. Sáng hôm sau cả băng tập trung đông đủ. Roger ghi một dòng chữ lên thân tàu “Gửi Tom, cảm ơn vì tất cả-Gol D Roger” và cầm 1 ngọn lửa trên tay rồi nói :

-Mọi người đã sẵn sàng chưa ?

Không một ai lên tiếng, tất cả nhìn chằm chằm vào Roger. Như đã hiểu ý, không ngần ngại gì nữa, Roger đưa ngọn lửa vào gần thuyền Oro Jackson. Lửa bắt đầu bén lên thân tàu, cờ tàu...

-Tom, cảm ơn ông. Chúng tôi đã hoàn thành ước mơ của mình và ước nguyện của ông. Bây giờ xin hoàn trả đứa con mà ông yêu quý nhất. Nói xong phần nghi lễ, Roger quay qua băng hải tặc của mình :

“Kể từ hôm nay, băng hải tặc Jolly Roger chính thức giải tán”

Cả băng nhìn theo con tàu mà khóc, Buggy và Shanks òa lên như 1 đứa trẻ mới sinh.

-Buggy, Shanks, biết đến chiến thắng và thất bại.. Bỏ chạy và rơi nước mắt. Đó là con đường sẽ giúp hai nhóc trở thành người đàn ông thực thụ. Khóc cũng tốt thôi. Hãy cố gắng vượt qua điều đó nhé.

Shanks và Buggy cố nén nước mắt sau khi nghe Roger nói câu đó.

-Tạm biệt mọi người. -Roger nói với những thành viên còn lại.

Roger chia tay mọi người và bỏ đi trước. RayLeigh cũng không quên nói với theo.

-Cứ nghĩ đến 1 năm sau... Tôi không thể nào ngăn được nước mắt của mình thuyền trưởng Roger !!!!!

Roger không nói gì, mỉm cười và quay lại nói với Rayleigh vỏn vẹn câu.

-Ta sẽ không chết, người anh em. -Cười bí hiểm.

Một năm sau. Tại thị trấn Logue chính quyền tuyên bố công khai xử tử Roger. Những lời của ông trước khi chết đã làm chấn động toàn thế giới. Nhận được tin trên mặt báo. RayLeigh mỉm cười :

-Anh sẽ không chết sao? Roger...!!!

Hết

Usopp - One Piece FC.
Jun

Jun
Nhà phiêu lưu
Nhà phiêu lưu

Posts : 96
Status :
Online
Offline

Danh vọng : 43
Location : Romance Dawn
Join date : 11/03/2016

Feeling : Cảm thấy feel ._.

Rương vật phẩm :
[Fic sưu tầm]  Cuộc chia tay của băng hải tặc Jolly Roger. Merry210
[Fic sưu tầm]  Cuộc chia tay của băng hải tặc Jolly Roger. Kuro_k10[Fic sưu tầm]  Cuộc chia tay của băng hải tặc Jolly Roger. Empty10


Về Đầu Trang Go down

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết